Vương Tử Quân đột nhiên nổi giận làm cho gương mặt Triệu Liên Sinh chợt trầm xuống, một luồng hàn quang chợt lóe lên trong mắt, nhưng hắn vẫn bảo trì trạng táhi trầm mặc không nói một lời, chỉ dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn Lưu Căn Phúc.
Lưu Căn Phúc lúc này đã không còn bộ dạng bất chấp tất cả như vừa rồi, hắn bị bí thư mở lời răn dạy trước mặt bao người, đây chính là tình huống chưa từng xảy ra.
Chống đối hay ngồi xuống? Hai ý nghĩ này cứ bùng lên trong đầu Lưu Căn Phúc, vô tình hắn cảm thấy thật sự đau khổ, giống như một con cá bị sóng đánh lên bờ cát, chỉ biết mấp máy miệng giãy dụa thở hổn hển vài hơi, lúc này chỉ có một nguyện vọng cuối cùng chính là được quay về biển rộng.
Phòng họp chợt yên tĩnh, Lưu Căn Phúc đứng một lát rồi ngồi xuống, nhưng ánh mắt của hắn lại tràn đầy oán hận, những người quen thuộc hắn đều biết lần này phó chủ tịch Lưu đã thật sự nổi giận.
- Có câu nói rất hay, đó là không điều tra thì không có quyền lên tiếng, đồng chí Căn Phúc, anh nhiệt tình công tác là một điều tốt đáng khẳng định, nhưng mức độ lý luận của anh vẫn còn chưa đủ, hy vọng sau này nên bỏ dài tìm ngắn, liên tục hoàn thiện chính mình.
Vương Tử Quân với hình tượng mạnh mẽ như sấm sét vừa rồi đã giống như trở về tình huống chưa từng có gì phát sinh, âm thanh trở nên nhã nhặn và chậm rãi.
Lưu Căn Phúc vốn đã chuẩn bị sẵn phương án phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/7456/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.