Đám người bốn phía biết chủ tịch và phó chủ tịch thường vụ có chuyện cần nói với nhau, thế nên nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh. Hà Kiến Chương nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi khẽ nói: - Chủ tịch Vương, lần này tôi bệnh không đúng lúc.
Vương Tử Quân nhìn về phía Hà Kiến Chương rồi cười cười nói: - Chủ tịch Hà, bây giờ anh không nên nghĩ nhiều như vậy, thực tế bệnh này phát hiện sớm tốt hơn muộn, anh nói xem có đúng không?
- Đúng vậy, nhưng nó lại đến không đúng lúc. Hà Kiến Chương nhìn Vương Tử Quân rồi dùng giọng không chút che giấu nói: - Lúc này là thời điểm quan trọng của chủ tịch, sức khỏe của tôi lại xảy ra vấn đề. Ôi, ngay cả tôi còn muốn theo ngài công tác cho tốt, thế nhưng bây giờ thì tốt quá rồi, chỉ sợ sẽ cung cấp cho người ta cơ hội cực kỳ tốt.
Vương Tử Quân nâng ly lên uống một ngụm rồi cười nói: - Chủ tịch Hà, anh muốn nói gì thì tôi hiểu rõ, nhưng anh yên tâm, tôi có thể gánh vác được những chuyện này.
- Chủ tịch, tôi tin tưởng năng lực của ngài. Hà Kiến Chương nói đến đây thì khẽ nói: - Nhưng tôi cảm thấy vấn đề này căn bản là không tốt.
- Từ khi tỉnh lại tôi vẫn nghĩ về vấn đề của mình, nếu như tôi có thể phát bệnh muộn hai năm, đợi đến khi chủ tịch Trương Tề Bảo có lý lịch, tất cả không là vấn đề. Thế nhưng bây giờ lý lịch của Trương Tề Bảo là không đủ, chưa nói đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2075278/chuong-2738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.