Đồ Phấn Đấu bị Sầm Vật Cương gõ cũng không có gì là khó chịu, dù sao đối với hắn thì bí thư Sầm càng dạy bảo càng quan tâm đến mình.
- Bí thư, tôi sai rồi, tôi không nên mở miệng quá mức như thế. Đồ Phấn Đấu vừa chú ý châm đầy ly trà cho Sầm Vật Cương, vừa dùng giọng cẩn thận nói: - Bí thư Sầm, tôi nghe nói thành phố Rừng Mật chuẩn bị đẩy mạnh xây dựng đô thị mới có phải không?
Sầm Vật Cương cũng nghe qua thông tin này, thế nhưng còn chưa nghe Kim Chính Thiện báo cáo chi tiết cụ thể. Sau khi nghe Đồ Phấn Đấu mở miệng thì lão dùng giọng từ chối cho ý kiến nói: - Phấn Đấu, các thành phố đều có ưu thế tài nguyên của mình, tôi cổ vũ các nơi nhập gia tùy tục ở phương diện phát triển kinh tế mà không phải là cố gắng làm cho lớn chuyện. Cổ nhân đã nói quá rõ ràng, quất ở Hoài Nam là quất, quất ở Hoài Bắc là quýt, anh cần gì phải đỏ mắt vì chuyện của thành phố Rừng Mật? Bọn họ làm như thế nào thì đó là chuyện của người ta, bây giờ anh nên làm tốt công tác của mình, chính mình nhìn vào vườn nhà mình, không nên cứ mãi nhìn sang nhà hàng xóm.
- Bí thư, tôi biết rõ điều này, thế nhưng chúng tôi luôn xem thành phố Rừng Mật là mục tiêu truy đuổi, bây giờ tuy vượt qua thành phố Rừng Mật, thế nhưng nhất thời ý nghĩ này còn chưa kịp thay đổi. Đồ Phấn Đấu vươn tay ra cười nói: - Bí thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2075261/chuong-2721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.