- À, bố tôi rất hâm mộ năng lực công tác của ngài. Chân Đông Chính giống như cảm thấy vừa rồi mình có hơi cứng nhắc, thế nên lúc này cố ý bổ sung thêm một câu.
Sầm Vật Cương cười cười, tính chân thật của những lời này là đáng phải xem xét, thế nhưng lão hiểu rõ mà không chọc phá vào toan tính của Chân Đông Chính, chỉ khẽ gật đầu nở nụ cười khiêm tốn mà thôi.
Hai người nói chuyện thêm vài phút, Chân Đông Chính muốn đứng lên cáo từ. Khi đứng lên thì hắn chợt nói: - Bí thư Sầm, bố tôi nói Hồng Đạo có năng lực công tác tầm thường, cứ để cho anh ấy thành thật đi làm công tác nghiên cứu học tập thì hay hơn.
Nghiên cứu học tập có ý nghĩa là gì thì Sầm Vật Cương hiểu rõ ràng, nhưng Sầm Vật Cương nghĩ đến trình độ của giám đốc Sở mà không khỏi cười lạnh, thật sự làm bẩn bốn chữ nghiên cứu học tập. Nhưng Chân lão tỏ thái độ như vậy cũng xem như giải quyết khó khăn trước mắt.
Sầm Vật Cương lại ngồi xuống bên cạnh bàn làm việc, lão uống ngụm trà lạnh, đầu óc chợt trấn định. Lão cầm điện thoại bấm vài con số, sau đó nghiêm túc nói với bên kia: - Chủ tịch Tử Quân, có chuyện tôi và anh cần phải nghiên cứu...
...
Khi gió mạnh cuốn sạch những chiếc lá còn sót lại trên cây thì Chân lão rời khỏi Mật Đông. Gió lạnh thấu xương đến từ phương bắc làm cho đồng ruộng như rơi vào trạng thái ngủ say, thế nhưng quan trường Mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2075222/chuong-2682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.