- Bí thư Sầm, tôi đã đảm nhiệm vị trí trưởng phòng tài chính được bốn năm, ngài cảm thấy tôi là người khá thành thạo công tác tài chính, thế nên điều động tôi từ vị trí chủ tịch thành phố Đồng Lục lên trưởng phòng tài chính. Cảnh Tự Tiêu nghe Sầm Vật Cương hỏi như vậy thì trái tim chợt đập mạnh. Bí thư Sầm là người có ơn tri ngộ với hắn, mặc dù hắn biết người đề bạt sẽ không làm hại mình, thế nhưng Sầm Vật Cương chợt hỏi như vậy cũng làm cho hắn sinh ra cảm giác lo lắng không đủ.
Sầm Vật Cương khẽ cười dưới ánh mắt không yên của Cảnh Tự Tiêu: - Bốn năm qua anh công tác rất tốt, không những làm cho phòng tài chính công tác ngay ngắn rõ ràng, hơn nữa cũng là một người làm gương ở phương diện xây dựng ban ngành.
Sầm Vật Cương căn bản nói lời khẳng định công tác càng làm cho tâm tình của Cảnh Tự Tiêu rơi xuống vực sâu vạn trượng. Lãnh đạo nếu mắng thì chức vụ của anh là bình yên vô sự, thế nhưng nếu tự dưng tán thưởng và khẳng định, như vậy thì thật sự xin lỗi, có lẽ anh phải nên cẩn thận, biết đâu đây là đang chuẩn bị lấy đi mũ quan của anh.
Cảnh Tự Tiêu là trưởng phòng tài chính tỉnh Mật Đông, căn bản không muốn thay đổi vị trí, vì hiện tại căn bản không còn nhiều vị trí có thể vượt qua chức vụ của hắn.
- Bí thư Sầm, những năm qua tôi cẩn thận công tác, không phụ lòng sự tín nhiệm của ngài. Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2075187/chuong-2647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.