Văn Thành Đồ theo đuổi không bỏ làm cho Phương Anh Hồ càng hiểu rõ ý nghĩa của nó. Vương Tử Quân biết rõ tiếp tục dây dưa cũng không có gì hay, thế nên hắn thu hồi nụ cười nói: - Bí thư Văn, anh nói muốn câu cá thì cứ câu cá cho vui, còn phương diện công tác cũng đừng đưa ra để mọi người mất hào hứng.
Khi thấy Vương Tử Quân căn bản là gió không vào nước không lọt, Văn Thành Đồ có chút bó tay. Hắn vươn tay gãi vài sợi tóc trên đầu, mặc dù có chút tiếc nuối nhưng vẫn thở dài một hơi. Chính mình đã nói đủ rồi, còn phương diện có hiệu quả hay không, đây cũng không phải là phương diện hắn có thể tự quyết được.
- Ha ha, vậy thì chúng ta nên vui vẻ câu cá, cũng đừng nói về vấn đề này nữa. Văn Thành Đồ nói rồi nhấc cần câu, một con cá chép khoảng ba cân bị kéo lên bãi cỏ.
- Con cá này thật sự không nhỏ. Vương Tử Quân giúp đỡ Văn Thành Đồ đưa con cá bỏ vào trong thùng rồi cười nói: - Lát nữa chúng ta sẽ có được món cá hấp rất ngon.
Vương Tử Quân có tâm tư nói đến chuyện ăn uống thế nhưng lúc này Phương Anh Hồ căn bản là không được yên lòng. Vương Tử Quân đã phá hỏng tất cả đường đi của mình, giờ có nói gì cũng vô dụng. Lúc này hắn thật sự rất bức bối với Vương Tử Quân, thầm nghĩ bí thư Sầm cũng đã mời Văn Thành Đồ đi ra mở miệng, sao anh cứ mãi nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2075171/chuong-2631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.