Nếu như anh ta muốn thỏa hiệp? Trong Sầm Vật Cương chợt vang vọng câu nói của Phương Anh Hồ, sau đó liên tục suy xét đến nhiều vấn đề. Quan trường phải muốn được voi đòi tiên, nhưng phải tránh được voi đòi tiên, trong sự kiện này thì Vương Tử Quân thỏa hiệp hay không? Nếu như Vương Tử Quân đồng ý thỏa hiệp, mình có thể cho người ta cái gì?
- Ầm. Tiếng sấm lại vang vọng bầu trời, xe ở trên đường chợt xuất hiện khá nhiều. Sầm Vật Cương nhìn dòng người đi đường đang cất bước rất nhanh, trong lòng không khỏi có vài phần cảm khái.
Có đôi khi làm người bình thường cũng là phúc phần khó có được.
- Xem ra lần này mưa rất lớn, khí thế rất mạnh. Sầm Vật Cương nhìn sắc trời rồi nói với Phương Anh Hồ.
Thật ra lúc này Phương Anh Hồ cũng không muốn nghe những lời như vậy, hắn muốn nghe những đánh giá của Sầm Vật Cương về câu nói vừa rồi của mình. Nhưng Sầm Vật Cương không lên tiếng, hắn cũng không dám cứng nhắc mở miệng, trong đầu chính là hình ảnh quật cường hơn cả trâu của Sầm Vật Cương.
- Mùa hè mưa nhiều là bình thường, nhưng Mật Đông hai mươi năm qua chưa từng có lũ lụt gì lớn, bí thư Sầm cũng không nên quá lo lắng.
"Hai mươi năm!" Câu nói này làm cho tâm tình của Sầm Vật Cương có vài phần căng cứng.
Sau khi xe đi vào trong khu văn phòng bộ chỉ huy phòng chống lụt bão tỉnh Mật Đông, khi Sầm Vật Cương xuống xe thì cục trưởng Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2075148/chuong-2608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.