- Ôi, hai ngài thật sự là lãnh đạo ra tay có khác, hai người tìm được một khúc củi lớn như vậy sao? Ha ha, lần này chúng ta có thể tiến hành món nướng được rồi. Văn Ngư Nhi nói rồi quay san Mạc Tiểu Bắc đan thu soạn rau: - Chị Tiểu Bắc, chị cứ để rau cho mẹ em, em và chị nướng thịt.
Văn Ngư Nhi nói như vậy làm cho gương mặt Văn Thành Đồ chợt căng cứng: - Nha đầu kia, sao con lại xưng hô rối loạn như vậy?
- Làm sao chứ? Con và chị Tiểu Bắc nếu đứng cùng với nhau thì người ta sẽ nói hai người bằng tuổi, con không thể xưng hô để chị ấy già đi được. Ngài nói xem có đúng không, chú Vương? Văn Ngư Nhi làm mặt quỷ với Vương Tử Quân rồi nháy mắt ra hiệu nói.
Văn Thành Đồ căn bản nở nụ cười vì lời nói của con mình, thế là bầu không khí rất vui vẻ thoải mái.
Vương Tử Quân ngồi trên ghế sa lông nhìn Tần Hoài Chung ngồi đối diện với mình, lúc này Tần Hoài Chung đang báo cáo về tình hình phát triển kinh tế của thành phố Thanh Chuyên. Tần Hoài Chung có vẻ cực kỳ quen thuộc những con số này, thế cho nên mở miệng cực kỳ lưu loát.
Khi đường cao tốc gần được xây dựng xong, tốc độ phát triển của thành phố Thanh Chuyên ngày càng nhanh. Dù sao thì nơi này sản vật phong phú, có ưu thế về tài nguyên, rất nhiều xí nghiệp nhìn vào điều này, đầu tư nhiều vào thành phố Thanh Chuyên.
Vương Tử Quân căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2075125/chuong-2585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.