May mà trạng thái dày vò này cũng nhanh chóng kết thúc, Sầm Vật Cương lúc này ngẩng đầu lên, sau đó nhìn thoáng qua Lý Hanh Dư rồi nói: - Bí thư Lý, biết rõ vì sao tôi gọi anh đến không?
Lý Hanh Dư là người rất có ánh mắt, hắn vội vàng đứng lên nói: - Bí thư Sầm, tôi đến để thừa nhận sai lầm, tôi không làm tốt công tác mới sinh ra nhiễu loạn như vậy.
- Hừ, chính anh làm kiểm điểm thế này căn bản là nói một đường làm một nẻo. Sầm Vật Cương đứng lên khỏi ghế rồi dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lý Hanh Dư: - Anh nghĩ như thế nào tôi còn không rõ sao?
Những lời này của Sầm Vật Cương không khỏi làm cho Lý Hanh Dư chợt run rẩy, hắn cho ra hành động mờ ám ở thành phố Kim Hà, không phải muốn đẩy Lữ Nhạc Ngũ ra khỏi vị trí chủ tịch thành phố sao? Chẳng lẽ bí thư Sầm đã sớm có cảnh giác rồi? Thế là hắn không khỏi sinh ra cảm giác chột dạ.
Khi Lý Hanh Dư còn đang có chút bàng hoàng thì Sầm Vật Cương lạnh lùng nói: - Anh cảm thấy bị tôi trách oan sao? Trách nhiệm của anh là phải có, cũng không phải đổ hết lên đầu mình? Nếu anh có suy nghĩ như vậy thì nên xem xét lại.
- Anh là bí thư thị ủy, nhiệm vụ của anh là phải làm tốt công tác đoàn kết ban ngành, xe lửa chạy nhanh là nhờ đầu tàu, chính anh thì sao? Thành phố Kim Hà các anh sinh ra tình huống chia rẽ, trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2075010/chuong-2470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.