Khi Sầm Vật Cương đi đến hiện trường thì có bảy tám người công nhân ăn mặc không đồng nhất nhưng đều đội mũ bảo hộ đã ngừng nói chuyện, đám người dùng ánh mắt đề phòng nhìn về hía Sầm Vật Cương.
- Ai là người phụ trách chỗ này, đến đây một chút. Miêu Dược Hổ mãi đi theo sau lưng Đồ Phấn Đấu, tuy vừa rồi hắn không đứng ra báo cáo, thế nhưng bây giờ không thể không lên tiếng.
- Chủ tịch Miêu, tôi là quản lý hạng mục công trình này. Một người đàn ông nhìn qua hơn bốn mươi tuổi mặc tây trang nhưng lại có chút quê mùa xuất hiện. Người này đi đến bên cạnh Miêu Dược Hổ, sau đó khẽ lên tiếng báo cáo.
Miêu Dược Hổ nhìn thoáng qua người này rồi trầm giọng nói: - Có chuyện gì xảy ra? Có phải các anh còn chưa phát tiền lương cho công nhân không? Tôi nói cho anh biết, nếu như các anh nợ tiền lương của người lao động, thị ủy sẽ không để yên cho các anh đâu.
- Chủ tịch Miêu, chúng tôi đã phát tiền lương cho công nhân đúng thời hạn, lần này không phải là chuyện nợ tiền lương. Viên quản lý nghe thấy giọng nói nghiêm túc của Miêu Dược Hổ thì đổ mồ hôi hột, lúc này mồ hôi càng vã ra như tắm.
Sầm Vật Cương nhìn thấy tất cả những gì đang diễn ra, lão chậm rãi đi về phía một người công nhân hơn năm mươi tuổi nói: - Chào anh, có phải bọn họ nợ tiền lương các anh hay không? Các anh cứ nói rõ ràng, có bí thư và chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2075002/chuong-2462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.