Khi xe dừng lại bên ngoài biệt thự thì đã hơn chín giờ tối. Mặc dù mỗi ngày Vương Tử Quân đều luôn muốn về nhà sớm một chút, thế nhưng căn bản là có quá nhiều chuyện, thế cho nên không thể nào thoát thân được.
- Tử Quân, vừa rồi bố có gọi điện thoại đến, nói là khi nào anh về thì gọi điện thoại trả lời. Khi Vương Tử Quân vừa mới buông cặp văn kiện trong tay xuống, Mạc Tiểu Bắc đã khẽ đi đến nói.
Tuy vẻ mặt Mạc Tiểu Bắc vẫn như thường, thế nhưng Vương Tử Quân lại thấy nàng có chút lo lắng. Vẻ mặt này của Mạc Tiểu Bắc làm cho Vương Tử Quân cảm thấy không đành lòng, hắn không muốn mang chuyện công tác về nhà, cũng không muốn để cho Mạc Tiểu Bắc phải lo lắng vì mình.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt điều tra của Mạc Tiểu Bắc, hắn không khỏi cười ôm lấy nàng rồi nói: - Không có chuyện gì cả.
Mạc Tiểu Bắc những ngày qua tuy đã thích ứng với công tác làm phó giám đốc thư viện, thế nhưng cũng không phải là người bế tắc tin tức. Rất nhiều chuyện nàng thông qua con đường tin tức riêng của mình mà biết được khá rõ ràng.
- Anh không nên quá miễn cưỡng chính mình, nếu cảm thấy quá mệt mỏi thì chúng ta cứ mặc kệ, hưởng thụ cuộc sống của mình là được. Mạc Tiểu Bắc cắn môi rồi nói với Vương Tử Quân.
Trong nhà này Mạc Tiểu Bắc rất ít khi phát biểu ý kiến của mình, thế nhưng mỗi lần lên tiếng đều làm cho Vương Tử Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074944/chuong-2404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.