Tiếng cười vui sướng vang lên ở vùng ngoại thành. Lúc này trong biệt thự số một ở khách sạn Thịnh Thế thành phố Rừng Mật, trong khu biệt thự cực kỳ bí ẩn đối với người ngoài, Sầm Vật Cương đang âm trầm nhìn báo cáo trong tay, đối diện với lão chính là thư ký trưởng Phương Anh Hồ của văn phòng tỉnh ủy.
Phương Anh Hồ bình thường đều ngồi xuống đối diện với Sầm Vật Cương, thế nhưng hôm nay khi đưa báo cáo kia cho Sầm Vật Cương, hắn cũng chỉ có thể thức thời đứng đối diện với lãnh đạo. Hắn biết rõ lúc này bí thư Sầm nổi giận nhưng không phát ra, nhưng nếu chỉ cần phát giận thì rõ ràng là mạnh mẽ như sấm sét.
- Bốp. Sầm Vật Cương ném báo cáo lên mặt bàn, sau đó đứng lên khỏi ghế sa lông, giống như đang chống cự lại điều gì đó, lại đi tới đi lui trong phòng. Sau khi đi lại vài lượt thì lão mới nói với Phương Anh Hồ: - Thư ký trưởng Anh Hồ, các lãnh đạo chủ yếu đã xem qua văn kiện này chưa?
- Bí thư Sầm, văn phòng đã phân phát văn kiện này cho những người tương quan rồi. Phương Anh Hồ nhìn gương mặt tái nhợt của Sầm Vật Cương rồi dùng giọng chú ý nói.
- Những lãnh đạo khác nói như thế nào? Sầm Vật Cương nhìn Phương Anh Hồ rồi lạnh lùng hỏi.
Phương Anh Hồ do dự giây lát, sau đó mới dùng giọng thành thật nói: - Còn chưa có phản ứng.
Sầm Vật Cương cũng không nói gì thêm, thật ra khi hỏi câu này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074942/chuong-2402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.