Khi Lô Khuê Hiền cảm thấy hối hận, hắn có liên lạc với người chú của mình, ngày hôm qua có gọi điện thoại đến người chú kia. Tuy một thời gian dài hai bên không liên hệ với nhau, thế nhưng khi Lô Khuê Hiền gọi điện thoại cho chú mình, hắn giống như một người tìm được tổ chức của riêng mình.
Khi Lô Khuê Hiền nói ra cảnh ngộ của mình với chú, ông chú dùng giọng thân thiết an ủi hai câu, cũng nói là chủ tịch Cố rất tán thưởng hắn, muốn đưa hắn sang công tác ở ban số ba văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh. Tuy bây giờ hắn còn chưa thể làm thư ký cho chủ tịch Cố, thế nhưng cũng không phải không có hy vọng. Đợi đến khi thư ký của chủ tịch Cố xuống tuyến dưới rèn luyện, hắn có thể được dùng.
Lô Khuê Hiền bây giờ chỉ là một cán bộ phó khoa, nếu như có thể làm thư ký của chủ tịch Cố, trên cơ bản sẽ nắm vị trí trưởng ban số ba. Hắn cực kỳ kích động, chỉ cần nghĩ đến những câu trò chuyện hôm qua thì đã kích động. Có một số việc trong quan trường thường là như vậy, nếu một người không tìm ra cho mình một võ đài để thể hiện, giống như một người không nắm bắt được hướng gió, chỉ cần vài năm nữa sẽ uổng phí tất cả thời gian.
Tuy chú của Lô Khuê Hiền không còn là thư ký trưởng thế nhưng vẫn còn quan hệ với chủ tịch Cố, chỉ cần có thể nói vài lời, như vậy chủ tịch Cố sẽ không từ chối. Chủ tịch Cố bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074872/chuong-2332.html