Mọi người thường nói quan viên là đám người bị dục vọng quyền lực thiêu đốt, ai cũng xu nịnh để có cơ hội bò lên trên, nhưng một khi động chạm đến lợi ích của mình thì giãy nãy như đỉa phải vôi. Cũng có người nói vì thuận lợi trèo lên cao mà có nhiều người tự hạ thấp mình, nói một đằng nghĩ một nẻo, đeo mặt nạ trước mặt để lừa người khác. Căn cứ vào đây thì có thể thấy Tiết Xuyên Cường cũng không phải một người thoát tục.
Tiết Xuyên Cường biết Vương Tử Quân hiểu rõ ý mình, thế nhưng hắn hiểu cũng không làm gì được, Vương Tử Quân và mình không có quan hệ sâu xa, sao có thể để Vương Tử Quân ngầm hiểu phải trợ giúp mình? Vì vậy khi Vương Tử Quân không có phản ứng thì hắn vẫn phải nói ra rõ ràng.
- Tôi cảm thấy mình còn nhiều thiếu khuyết, vì thế từ chối ý tốt của chủ tịch Chu, không ngờ chủ tịch Chu lại nói với ngài như vậy.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng tự ti mặc cảm của Tiết Xuyên Cường, hắn chợt cười nói: - Dũng cảm chọn gánh nặng cũng không phải là một chuyện khó khăn. Tôi thấy dũng cảm chọn lấy gánh nặng không phải là một biểu hiện tự tin, còn tỏ thái độ chăm chú với sự nghiệp phát triển của chúng ta.
- Chủ tịch Xuyên Cường đã công tác nhiều năm ở mặt trận tổ quốc tỉnh Mật Đông, có kinh nghiệm công tác phong phú, tôi cảm thấy anh có ưu thế và năng lực, mà tôi tin lãnh đạo thượng cấp cũng thấy rõ điều này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074855/chuong-2315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.