Người này lên tiếng làm cho đám thanh niên đi cùng ồ lên cười khả ố.
- Anh Cường, em gái này rất ngon, người ta dám yêu dám hận, không cần nói nhiều, anh nên trực tiếp làm việc là vừa. Anh nghĩ mà xem, một người phụ nữ tốt như vậy thì tìm đâu cho ra? Chỉ sợ anh bỏ tiền cũng chưa chắc có được. Nhưng này em gái, em nghe anh nói nhé, anh Cường của bọn anh là người phúc hậu, đó chính là một mình sướng cũng không vui, mọi người cùng sướng mới vui. Chỗ này quá nhỏ nào hợp với cô em được? Em nên đi theo anh Cường, chúng ta đi dùng bữa tiệc lớn.
Tiếng cười khả ố lại vang lên, đám người kia giống như không nhìn thấy anh Lý đang đứng bên cạnh Tiểu Na.
Gương mặt anh Lý có vài phần nổi giận, khi hắn chuẩn bị nổi cơn thịnh nộ thì đám người Lưu Nhị đã đứng lên nói: - Đám khốn nạn kia, dám đến đây làm loạn sao? Coi chừng ông chặt chân chúng mày.
Lưu Nhị năm xưa cũng là một người nổi tiếng trong nhà máy, nhưng hắn cũng chỉ chịu phục một mình anh Lý. Lúc này thấy con gái của anh Lý bị người ta ức hiếp, hắn nào có thể nhịn được.
Nhưng lúc này anh Cường bên kia cũng lên tiếng: - Anh hùng cứu mỹ nhân sao? Nhưng xem như là lão anh hùng.
Anh Cường vừa nói ra câu này thì đám thanh niên theo sau lại cười lên như điên.
Vương Tử Quân nhìn đám côn đồ phía bên kia mà không khỏi nhíu mày, hắn là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074800/chuong-2260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.