Vương Tử Quân nhìn bộ dạng đắc ý của Mạc Tiểu Bắc, hắn không khỏi lên tiếng khích lệ: - Phu nhân đã cầu tiến rất nhiều, anh còn tưởng rằng em trực tiếp đuổi người ta đi.
Mạc Tiểu Bắc cười cười nói: - La Binh là người không có chuyện không đến cầu cạnh, tuy em cũng thích tranh chữ, thế nhưng nhìn thoáng qua thì biết đó là thư pháp của Kinh Long tiên sinh. Nghe nói vài ngày trước đó ông ta bán một bức thư pháp với giá một triệu.
Vương Tử Quân cũng đã kính ngưỡng thư pháp của Kinh Long tiên sinh, hắn cười nói: - Xem ra người ta đã ra tay khá mạnh, đáng tiếc là anh không tiêu thụ được.
- Nhưng La Binh này cũng có chút tác dụng! Mạc Tiểu Bắc nhận được lời khích lệ của Vương Tử Quân thì gương mặt càng có nụ cười vui vẻ, nàng khẽ cười nói: - Anh ta đến tặng tranh chữ lại cho em một nhắc nhở, đó là Tiểu Bảo Nhi thích viết chữ, sao chúng ta không bồi dưỡng nó một chút? Vừa rồi em đã gọi điện thoại cho lão gia tử, muốn ông nói chuyện với Kinh Long tiên sinh một chút, để cho Tiểu Bảo Nhi luyện chữ với Kinh Long tiên sinh. Ông nói mình và Kinh Long tiên sinh là bạn bè, chỉ cần ông lên tiếng thì Kinh Long tiên sinh sẽ không chối từ.
Vương Tử Quân lúc này chợt trầm mặc, La Binh bên kia vì nịnh bợ mình mà đến tặng thư pháp, cũng không biết đối phương dùng con đường nào để mua được tranh chữ của Kinh Long tiên sinh. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074797/chuong-2257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.