Cố Quảng Đắc bình thường là người kết giao rộng, kiến thức rộng rãi, cảm thấy mình ăn nói cũng không kém ai. Tiền lương của hắn không cần phải động vào, vợ cũng không động vào, rượu thịt thì được tặng đầy nhà, cuộc sống cơ bản đều tự nhiên mà đáp đứng đủ yếu cầu của một nhân vật thượng tầng như hắn.
Cố Quảng Đắc đối mặt với người vợ đang phát triển theo xu hướng hổ cái của mình, hắn thầm nghĩ sao xưa kia mình ngu như vậy, cưới một người phụ nữ lải nhải lắm mồm như thế về làm vợ? Nhưng bây giờ con cái đã lớn, hơn nữa bên ngoài hắn cũng không thiếu nhân tình, hắn muốn sáng tạo cho con cái một hoàn cảnh gia đình hạnh phúc, thế cho nên căn bản là mặc kệ vợ, cứ mặc xác thích làm gì thì làm.
Hơn nữa Cố Quảng Đắc đi ra ngoài đều cực kỳ sung sướng, trăng hoa vô tận, làm gì còn thứ gì sót lại cho vợ ở nhà? Mà người phụ nữ kia đang làm gì? Chỉ ở nhà tắm rửa sạch sẽ chờ hắn về hiến lương. Tất nhiên mỗi lần hắn đều chấm dứt ở tư thế thất bại, thế là nhận định hắn công tác quá nhiều, quá mệt nhọc, yêu cầu ngày nào cũng phải về nhà dùng cơm, cũng không quên nấu những món ăn bổ dưỡng, ngày nào cũng chờ mong hắn. Chút tâm tư như vậy của vợ làm cho Cố Quảng Đắc cảm thấy khó thể dứt bỏ được.
Lúc này Cố Quảng Đắc cực kỳ chán ghét sự lớn tiếng lải nhải của vợ, thế là không khỏi nổi giận thầm mắng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074781/chuong-2241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.