Khi còn chưa đi lên lầu thì Cố Tắc Viêm đã thấy một hình bóng quen thuộc phía trước, khi thấy người kia thì hắn không khỏi nhíu mày. Trong số những phó chủ tịch thì phần lớn đều khách khí với hắn, thế nhưng Hà Kiến Chương kia lại căn bản không coi hắn ra gì. Cố Tắc Viêm tuy căm hận một người lớn tuổi hơn lại có lý lịch dày hơn mình là Hà Kiến Chương, thế nhưng hắn lại không có biện pháp gì.
May mà người kia sắp lui ra đến nơi, lần này không bằng mình lợi dụng cơ hội nói với bí thư Sầm, để cho người kia sang công tác ở mặt trận tổ quốc cho rồi. Hắn thầm có ý nghĩ như vậy, thế là nụ cười trên mặt càng sáng lạn. Hắn tiến lên nghênh đón Hà Kiến Chương: - Chủ tịch Hà, gần đây anh bận rộn gì vậy? Mỗi lần gặp mặt thì anh đều bận rộn như thế.
- Chào chủ tịch Cố. Hà Kiến Chương thấy Cố Tắc Viêm thì cũng không có ý dừng lại, hắn chỉ thuận miệng nói: - Bây giờ tình hình hạn hán đang khá nặng nề, tôi đang tranh thủ tài chính chống hạn. Chủ tịch Cố, anh xem có thể cho ra biện pháp gì giúp đỡ chúng tôi một chút được không?
- Tôi cũng không quản khối tài chính! Chủ tịch Hà, anh nên đi tìm bí thư Vương thì hơn. Cố Tắc Viêm nhìn hình bóng vội vàng của Hà Kiến Chương, trong lòng càng thêm không thoải mái. Hà Kiến Chương này đến lúc nào rồi mà gặp mình vẫn ưỡn ngực ngẩng cao đầu như vậy? Anh là người gần đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074764/chuong-2224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.