Phương Anh Hồ xem xét thật kỹ quyết định của Sầm Vật Cương, sau đó chợt cảm nhận được hương vị của nó. Những năm qua Đường Chấn Huy đã vài lần giao thủ với Sầm Vật Cương, thế nhưng mãi mà không có chút lợi ích. Hơn nữa Đường Chấn Huy sắp rời khỏi chính trường Mật Đông, Sầm Vật Cương cũng không muốn tranh đấu nước sôi lửa bỏng với Đường Chấn Huy vào đúng thời điểm quan trọng này. Sầm Vật Cương hy vọng hai bên có thể hát khúc ca êm dịu trung hòa, cùng nhau làm tốt công tác ở tỉnh Mật Đông, thế nên luôn tỏ ra khá tôn trọng Đường Chấn Huy. Vì người ta sắp rời khỏi chốn quan trường Mật Đông, mình cần gì phát sinh sóng gió với người này?
Vì vậy dù Đường Chấn Huy cho ra phương án nhất thể hóa Rừng Mật thì Sầm Vật Cương cũng không ra mặt phản bác. Có lẽ đây là chỗ cao mình của Sầm Vật Cương, vì lão đột nhiên chuyển mục tiêu tranh đấu lên người của Vương Tử Quân. Lão cần phải nhanh chóng mài phẳng góc cạnh của Vương Tử Quân trước khi người này tiến lên làm chủ tịch tỉnh Mật Đông.
Phương Anh Hồ thầm nghĩ như vậy, lúc này Sầm Vật Cương cũng trầm mặc không nói lời nào. Một lúc lâu sau Sầm Vật Cương mới mở miệng sắp xếp với Phương Anh Hồ: - Anh Hồ, hôm nay đi uống vài ly không?
Phương Anh Hồ gật đầu, hắn đi ra ngoài phòng thư ký phân phó hai câu rời trở về. khi hắn nhìn thấy gương mặt mệt mỏi của Sầm Vật Cương, hắn do dự một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074724/chuong-2184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.