Kim Chính Thiện nhìn gương mặt bình tĩnh của Vương Tử Quân, hắn càng cảm thấy không dám khinh thường vị cán bộ lãnh đạo trẻ tuổi này. Người này có thể ném số tiền lớn cho Đường Chấn Huy thích phân phối thế nào thì làm thế ấy, làm cho tâm trí của Đường Chấn Huy được cổ động, do đó mới đẩy ra một phương án có lợi cho sự phát triển của tỉnh Mật Đông, thủ đoạn này không khỏi làm cho Kim Chính Thiện lau mắt nhìn Vương Tử Quân.
Kim Chính Thiện thật lòng cũng không hy vọng Sầm Vật Cương sẽ là một nhà độc tài trong tình hình chính trị ở tỉnh Mật Đông. Dù sao thì hắn cũng có lý niệm bất đồng với Sầm Vật Cương, thế nhưng Sầm Vật Cương lại là người quá mạnh mẽ, điều này làm cho Kim Chính Thiện cảm thấy cực kỳ áp lực.
Nếu như Đường Chấn Huy có thể đứng lên giải quyết vài phần áp lực của mình, như vậy Kim Chính Thiện căn bản cảm thấy rất thích thú. Như vậy kim chính thiện mới có thể cho ra một quy hoạch phát triển thành phố Rừng Mật thoát khỏi sự trói buộc cao độ của Sầm Vật Cương. Hắn nghĩ như vậy mà không khỏi cảm thấy có chút chờ mong và mơ ước vào Vương Tử Quân.
Sau khi uống vai ly thì Vương Tử Quân và Kim Chính Thiện trò chuyện càng thêm nhiệt liệt, hai bên nói về vài việc vặt, sau đó Kim Chính Thiện trầm giọng nói với Vương Tử Quân: - Bí thư Vương, đối với phương diện nhất thể hóa Rừng Mật, tôi có vài ý nghĩ muốn liên hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074714/chuong-2174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.