Tề Quốc Giáp nói thêm hai câu, hắn định tiếp tục nói về đề tài vừa rồi thì Vương Tử Quân bên kia đã cúp điện thoại. Hắn nghĩ đến giọng điệu của Vương Tử Quân trong điện thoại, thế là không khỏi sờ lên đầu mình, thầm mắng mình quá ngu dốt. Dựa theo cấp bậc của Vương Tử Quân hiện tại, sao lại chú ý đến chút công lao nhỏ nhặt như vậy? Hơn nữa bí thư Vương không ôm công lao về mình, căn bản muốn đẩy Tề Quốc Giáp tiến lên.
Đồng thời Tề Quốc Giáp hắn có nói rõ công lao của Vương Tử Quân thì được gì? Trong tỉnh Mật Đông này còn gì xứng để ban thưởng cho bí thư Vương?
Bí thư Vương gọi mình là Quốc Giáp, không phải là giám đốc Quốc Giáp, đây chính là dấu hiệu tốt.
Đến giờ cơm tối, Vương Tử Quân chuẩn bị nấu cơm. Vừa rồi Triệu Hiểu Bạch đến báo cáo về vài bữa tiệc cần tham gia, thế nhưng Vương Tử Quân đều từ chối, vì hôm nay hắn thật sự không có tâm tình như vậy.
Vật dụng nhà bếp đã có rất đầy đủ, thế nhưng trong tủ lạnh ngoài mì ra cũng chỉ là mì, có thể thấy một người đàn ông sống một mình căn bản không có gì là tốt.
- Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa khẽ vang lên, Vương Tử Quân đặt tô mì xuống. Hắn đưa mắt nhìn ra ngoài thông qua mắt mèo, chợt thấy một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi đang bối rối đứng trước cửa nhà.
Vì sao Vương Tử Quân lại không có ấn tượng với người này? Hắn có chút nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074659/chuong-2119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.