Sầm Vật Cương dùng sức quất roi lên thành phố Rừng Mật, để cho bọn họ nhanh chóng đề cao tốc độ hạng mục, thế nhưng Kim Chính Thiện là lợn chết không sợ nước nóng, liên tục kêu khổ với Sầm Vật Cương.
Vương Tử Quân nhìn vào tình cảnh này thì hiểu rõ: Hội nghị thường ủy lần này chính là một hành động lật cổ tay giữa hai nhóm người Sầm Vật Cương và Kim Chính Thiện.
Phân tích trên phương diện cân đối quyền lực thì hành động của Sầm Vật Cương lần này có ý nghĩa không tầm thường. Nếu lão có thể áp chế được Kim Chính Thiện, như vậy có nghĩa là sẽ phổ biến được quyền lực của mình trong thành phố Rừng Mật, như vậy sự cân đối quyền lực ở tỉnh Mật Đông sẽ phát sinh biến hóa. Biết đâu tình hình tài chính của thành phố Rừng Mật thật sự khó khăn, thế nhưng Vương Tử Quân tin tưởng rằng còn chưa đến mức độ như kiểu của Kim Chính Thiện. Lúc này Kim Chính Thiện mở miệng nói thê thảm như vậy chính là một thủ đoạn đối phó với Sầm Vật Cương.
Kim Chính Thiện vừa nói dứt lời thì Cố Tắc Viêm đã cười nói: - Bí thư Kim, ngài nói quá đúng sự thật, tôi nhớ năm ngoái phương diện tài chính thu vào của thành phố Rừng Mật là hơn hai chục tỷ, hơn nữa trong tỉnh còn cho ra mười tỷ để đầu tư vào hạng mục đại hội thể dục thể thao, thế cho nên số tiền mà thành phố Rừng Mật thu vào đã gần đạt được con số một phần ba số tài chính của tỉnh rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074634/chuong-2094.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.