Liêu An Như nhìn người đàn ông trước mặt mình, khoảnh khắc này tim nàng đập loạn lên, toàn thân vã đầy mồ hôi. Nhiều năm qua nàng căn bản rất có lòng tin với chính mình, mặc kệ nàng đi đến đâu thì cũng luôn cho rằng vẻ đẹp của mình đủ để thu hút tất cả đàn ông chung quanh, sẽ làm cho ánh mắt của bọn họ trở nên sáng ngời. Nhưng chỉ có một người đàn ông là ngoại lệ, chính là người này. Trước kia nàng luôn hy vọng có thể sống chung với người đàn ông này, hôm nay cũng là như vậy, và hôm nay nàng mời anh ta về nhà mình.
- Em có làm vài món, tuy không ngon bằng bên ngoài nhưng cũng có thể ăn cơm. Liêu An Như xoa xoa hai tay rồi chỉ về phía phòng ăn, lại dùng giọng có chút không yên nói.
Phòng ăn có ghế dựa, màn trúc, đèn lồng, tường sơn màu xám với đường nét độc đáo, nhìn qua sẽ thấy lúc lắp đặt tốn rất nhiều tâm tư, hơn nữa lại có vài phần chất phác vừa có cũ vừa có mới, bình thản yên tĩnh, quý ở chỗ có cả bầu không khí ấm áp.
Bàn cơm có bốn món ăn, còn có một chai rượu đỏ. Vương Tử Quân không xa lạ gì bốn món này, kiếp trước Liêu An Như nấu những món này rất ngon, sở trường của nàng chính là những món như vậy.
Vương Tử Quân đối diện với Liêu An Như, hắn cũng không mở chai rượu ra, hắn chỉ cần đũa gắp lấy một miếng thịt kho ở vị trí trung tâm. Những năm qua hắn bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074588/chuong-2048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.