Xà Tiểu Cường thầm hiểu, hắn biết rõ đường ra tốt nhất của mình lúc này là xuống tuyến dưới rèn luyện. Mặc dù chủ tịch Chử đã đi rồi, dù Lý Thừa Uyên tiến lên nắm giữ chức vụ, thế nhưng phương diện sắp xếp công tác cho hắn vẫn có chút xấu hổ.
Khi mà danh dự của lão lãnh đạo lên cao thì thư ký được sắp xếp muốn mưa có mưa muốn gió có gió, địa phương sẽ dùng ánh mắt cao vời nhìn anh. Nhưng nếu lãnh đạo đi đến bước đường cùng thì sao? Sẽ có một tình cảnh khác chờ anh.
Người ở trong quan trường lâu năm sẽ luôn cho rằng quan hệ là rất quan trọng, có nhiều quan hệ thì có nhiều tài nguyên, người có nhiều quan hệ sẽ thường khó tránh khỏi có ý nghĩ cường thế. Thế nhưng cán bộ từ cơ sở bò lên lại không chịu thua ai, bọn họ cho rằng mình là người được rèn luyện từ cơ sở, trải qua mưa gió phải gặp cầu vồng, trải qua nhiều sóng gió đau khổ mới có được vị trí hôm nay.
Thử nghĩ mà xem, anh là người công tác trên cơ quan thượng cấp, cả ngày cao cao tại thượng, bay giữa không trung, chí khí đầy người, có thứ gì mà anh không tinh thông? Nhưng người làm thư ký cho lãnh đạo được vài ngày, viết được vài vài phát biểu có tính trọng điểm, nói vài câu nịnh hót thì có thể chạy xuống cơ sở giễu võ dương oai không biết trời cao đất rộng sao? Anh nghĩ mình là ai?
Xà Tiểu Cường tất nhiên hiểu rõ điều này, nhưng hắn không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074562/chuong-2022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.