Vương Tử Quân do dự sao? Thích Phúc Lai cảm thấy Vương Tử Quân đang không biết phải làm sao để mở miệng nói lời xin lỗi với mình. Hắn thầm nghĩ Vương Tử Quân anh cũng có ngày hôm nay sao? Nhưng hắn lại cố gắng tỏ ra tiêu sái nói: - Trưởng phòng Vương, điều này...Ha ha, chúng ta không phải là người ngoài, sự việc hôm nay nên cho qua, ngài không cần nghiêm túc như vậy.
Tuy thật lòng thì Thích Phúc Lai rất muốn chơi trò phát tiết ân oán với Vương Tử Quân, thế nhưng vị trí của hắn và Vương Tử Quân lại quá rõ ràng, hắn chỉ là cấp dưới mà thôi. Hắn dù sao cũng phải biểu hiện cho tốt, ai bảo vị trí của hắn là cấp dưới của Vương Tử Quân?
Vừa rồi Vương Tử Quân sở dĩ có chút do dự cũng là vì hắn chưa suy nghĩ từ ngữ cho hợp lý. Tuy hắn cũng không biết Thích Phúc Lai tự nhận lỗi từ chức thì có cái gì thương tiếc, nhưng hắn là trưởng phòng tổ chức, có đôi khi lời nói cũng cần phải ẩn giấu một chút.
Lúc này Thích Phúc Lai lên tiếng làm cho Vương Tử Quân chợt sững sờ. Hắn là người thông minh, hắn hiểu Thích Phúc Lai đưa sự việc đặt lên phương diện nào. Hắn nhìn gương mặt tươi cười của Thích Phúc Lai, hắn chợt cảm thấy đối phương quá buồn cười.
- Bí thư Thích, anh suy nghĩ hơi nhiều rồi. Vương Tử Quân cuối cùng vẫn chọn lời này làm câu mở đầu cho mình. Tuy một cuộc trò chuyện xem như chấm dứt tương lai chính trị của Thích Phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074482/chuong-1942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.