Lý Thừa Uyên từng nghe qua một câu chuyện cười, nói là có một nhà xưởng thường sản xuất ra những thùng hàng trống không, hơn nữa lại khó phân biệt, cực kỳ khó chịu đối với khách hàng. Vì giải quyết vấn đề này mà giám đốc công ty nổi giận quyết định thành lập một tổ nghiên cứu do một thạc sĩ công nghệ cao đứng đầu, nghiên cứu ra một thiết bị kiểm hàng chất lượng.
Khi thiết bị kiểm hàng kia chuẩn bị được đưa vào sử dụng thì một công nhân cho ra một sản phẩm kiểm hàng đơn giản khác đến, chiếc quạt bên trong máy sẽ thổi đi những thùng hàng rỗng, sản phẩm thật sự được giữ lại. Vì có chiếc máy này mà thiết bị được đầu tư tiền triệu kia căn bản không còn đất dụng võ.
Trong mắt Lý Thừa Uyên thì Vương Tử Quân cũng khó thể phá được vấn đề khó khăn kia, bây giờ sự việc lại phát triển theo chiều hướng xấu, Vương Tử Quân càng khó thể nào ứng phó được. Sở dĩ trước nay không thu phục được Vương Tử Quân, chủ yếu là nhóm người của mình chưa tìm được phương hướng mà thôi.
- Tút tút tút. Tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng trong phòng, Lý Thừa Uyên nhìn thoáng qua dãy số điện thoại, sau đó khẽ cầm lấy điện thoại nói: - Tôi là Lý Thừa Uyên.
- Chủ tịch Lý, cảm tạ ngài đã giúp đỡ thành phố Lâm Hồ chúng tôi. Tối hôm nay ngài có thời gian không? Có vài người bạn già ở thành phố Lâm Hồ muốn tìm ngài uống vài ly. Điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074439/chuong-1899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.