Vương Tử Quân cười cười nói: - Tôi cho người đưa anh đi trước, một lúc sau tôi sẽ đi.
Vì thời gian khẩn cấp nên Đảng Hằng cũng không dám trì hoãn thời gian, hắn nhanh chóng chạy vội xuống lầu. Dù nói ở phương diện tâm lý thì Đảng Hằng tình nguyện trò chuyện nhiều hơn với Vương Tử Quân, thế nhưng hắn còn nhiều thời gian khảo sát ở Nam Giang, nếu thừa cơ hội này để nối gần quan hệ với lãnh đạo hơn, hắn căn bản sẽ rất thích thú.
Mười phút sau thì Vương Tử Quân đi đến cửa chính của khách sạn Nam Giang, lúc này hắn thấy Lý Dật Phong đem theo Đảng Hằng và một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đứng đón ở đại sảnh khách sạn.
Lý Dật Phong bây giờ không khác gì khi Vương Tử Quân rời khỏi tỉnh Sơn Nam, ngoài trừ mập hơn một chút so với khi là thường ủy tỉnh ủy, bí thư thị ủy, thế nhưng trên cơ bản thì không có thay đổi gì quá lớn.
Khi nhìn thấy Vương Tử Quân thì Lý Dật Phong nở nụ cười vui vẻ, mà Vương Tử Quân cũng nhanh chóng vươn hai tay nói: - Chào lão lãnh đạo, chào mừng ngài đến tỉnh Nam Giang kiểm tra chỉ đạo công tác.
Lý Dật Phong vừa bắt tay với Vương Tử Quân vừa cười nói: - Trưởng phòng Tử Quân, chỉ đạo công tác thì không dám, chúng tôi lần này đến Nam Giang chủ yếu là học tập kinh nghiệm. Anh là lãnh đạo từ tỉnh Sơn Nam đi ra, anh cũng không nên cất giấu không chịu chia xẻ với nhà mẹ đẻ của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074410/chuong-1870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.