Người thường xuyên đến hội sở cũng biết Phùng Điền Cương là nhân vật thế nào, là người khá có danh tiếng, có rất ít người không nể mặt hắn. Nhưng bây giờ hắn bị Vương Tử Quân cho một tát như trời giáng.
- Mày dám đánh ông, tiểu tử này, mày không muốn sống à? Phùng Điền Cương nói rồi cầm chai rượu đập về phía Vương Tử Quân.
Tuy đã nhiều ngày không ra tay thế nhưng tốt chất cơ thể Vương Tử Quân vẫn không tệ, hắn không chờ Phùng Điền Cương đập đến, trực tiếp bắt lấy tay của đối phương, sau đó bẻ ngoặt ra làm cho đối phương căn bản không thể làm gì được nữa.
Phùng Điền Cương tuy là một người khá cao, thế nhưng lại hơi yếu đuối, bây giờ bị Vương Tử Quân giữ lấy thì căn bản khó thể thi triển được công phu. Hắn càng thêm sốt ruột, thế là lớn tiếng nói với đám bạn bè khắp bốn phía: - Chúng mày bị làm sao vậy? Đánh nó cho tao.
Đám người chung quanh là bạn của Phùng Điền Cương, thấy Phùng Điền Cương bị đánh thì căn bản là nhao nhao lên, có người tiện tay cầm lấy vài món trên bàn chuẩn bị ra tay. Đúng lúc này chợt có người lên tiếng: - Nếu các người dám hỗ trợ, đừng trách chúng tôi không khách khí.
Người nói chính là Mạc Kỳ, bên cạnh hắn chính là đám hậu bối của Mạc gia. Tuy bọn họ căn bản không ngồi cùng chỗ với Vương Tử Quân, thế nhưng bọn họ luôn chú ý đến động tác của Vương Tử Quân. Khi thấy Vương Tử Quân không biết vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074277/chuong-1737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.