Tưởng Vị Minh thấy trưởng phòng Lô nhận ra mình thì hưng phấn mà hai mắt tỏa sáng, sau đó cặp mắt híp lại thành một đường mảnh, giọng điệu càng thêm cung kính: - Trưởng phòng Lô, gặp mặt ngài quá trùng hợp, ngài cũng đưa cháu đến chơi sao?
Nói xong thì Tưởng Vị Minh nhìn về phía cô gái phía bên kia, sau đó cười nói: - Trưởng phòng Lô, đây là Nguyệt Nguyệt nhà ngài sao? Dáng điệu thon thả xinh đẹp, xem ra là một cô bé có phúc.
Vương Tử Quân nghe lời khen của Tưởng Vị Minh, hăn thầm nghĩ người kia căn bản là không dễ dàng, cảm thấy dáng điệu thon thả và có phúc chẳng có liên hệ gì với nhau cả.
Quả nhiên Tưởng Vị Minh nói ra những lời này làm cho trưởng phòng Lô bật cười. Hai người đang chào hỏi với nhau thì lúc này vòng quay bên trong đã dừng lại, người đã chơi đùa xong đang lục tục đi ra.
- Bố, con cũng muốn vào đó chơi. Cô bé Nguyệt Nguyệt căn bản kéo tay trưởng phòng Lô rồi nói.
Trưởng phòng Lô không nói gì, Tưởng Vị Minh bên kia đã cười nói: - Vừa đúng lúc có thể vào chơi, trưởng phòng Lô, mời ngài cùng vào với chúng tôi.
Sau lưng Tưởng Vị Minh dù có nhiều người đang chờ, thế nhưng trên cơ bản bọn họ đều nghe rõ lời đối thoại vừa rồi. Mặc dù đại đa số mọi người đang thầm mắng Tưởng Vị Minh, thế nhưng căn cứ vào nguyên tắc nhiều chuyện không bằng bớt chuyện, mọi người cũng không ra mặt ngăn trở.
Cô gái phục vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074254/chuong-1714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.