Hùng Nghiêu Đống bất an đi về trên hành lang, lão đang rất lo lắng thì gặp một bác sĩ đi đến. Lão vội vàng giấu điếu thuốc trong tay ra sau lưng sợ người ta nhìn thấy được, vị bác sĩ phía bên kia cũng không đi vào phòng bệnh của Triệu Hòa Duyệt, nhanh chóng đi về phía Hùng Nghiêu Đống.
- Đồng chí, bệnh tình của giám đốc Triệu đã được khống chế, dù không tốt ngay được nhưng ít nhất thì ngài cũng không nên buồn phiền lo lắng như thế. Một vị y tá trẻ cầm một phích nước nóng trong tay khẽ nói lời an ủi với Hùng Nghiêu Đống.
Hùng Nghiêu Đống đầu tiên là sững sờ, sau đó hiểu ý nghĩ của ý tá. Lão ném điếu thuốc trong tay rồi ngại ngùng nói: - Thật xin lỗi, tôi làm trái với quy định của bệnh viện...
Viên ý tá trẻ cười nói: - Tôi hiểu tâm tình của ngài vào lúc này, bác sĩ Hà là người phụ trách với giám đốc Triệu, ngài tin tưởng lời của anh ấy chứ?
Hùng Nghiêu Đống nhìn gương mặt tươi cười của viên y tá, lão không biết nói gì cho phải. Khi hai người đang trò chuyện với nhau thì cửa phòng bệnh mở ra, con trai cả của Triệu Hòa Duyệt đi ra ngoài.
- Chú Hùng, chú đến khi nào đấy? Hùng Nghiêu Đống có quan hệ lâu năm với Triệu Hòa Duyệt, không những quen thuộc Triệu Hòa Duyệt, còn không xa lạ gì những đứa con của bạn mình. Vì từ nhỏ lão là người nhìn đám trẻ lớn lên, thế cho nên những người con của Triệu Hòa Duyệt cũng rất tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074246/chuong-1706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.