Chử Vận Phong cũng không ngờ Vương Tử Quân mở lời trực tiếp như vậy, tuy trong lòng rất thừa nhận lời nói của Vương Tử Quân, thế nhưng đề nghị này có hơi quá. Dù thế nào thì Thích Phúc Lai cũng là người khó thể bỏ qua công lao ở Lâm Hồ, nếu vì một chuyện nhỏ như vậy mà di dời vị trí của Thích Phúc Lai, không phải là bé xé ra to sao?
Nhưng Chử Vận Phong căn bản không thể nào nói ra những lời này, lão và Thích Phúc Lai có quan hệ thân mật với nhau, ai cũng hiểu rất rõ ràng.
- Bí thư Vương, anh nói như vậy thật sự có hơi quá. Thích Phúc Lai thật sự khó thể nào trốn tránh trách nhiệm ở sự kiện này, thế nhưng hình phạt như vậy là quá nghiêm khắc. Mặc dù giết một người răn dạy trăm người là kết quả rất tốt, thế nhưng chúng ta cũng cần phải xem xét lại, thường thì hăng quá sẽ hóa dở.
Lục Trạch Lương thấy người chung quanh trầm mặc không nói, thế là nhanh chóng lên tiếng.
Lục Trạch Lương mở miệng nhanh chóng nhận được hưởng ứng tích cực từ Diêu Trung Tắc, lúc này Diêu Trung Tắc cũng nói:
- Bí thư Diệp, chủ tịch Chử, tôi đồng ý với ý kiến của trưởng phòng Lục. Vì chúng ta bồi dưỡng một cán bộ căn bản không dễ dàng gì, chúng ta vừa phải đả kích vừa bảo vệ đồng chí của mình, như vậy các đồng chí mới có tính tích cực công tác, không vì một sai lầm nhỏ mà chối bỏ tất cả. Hai năm qua thành phố Lâm Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074085/chuong-1545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.