- Chủ tịch Lệ, tôi chẳng qua bị ép đi ra mà thôi, nói thật thì hôm qua tôi ngủ có hơi muộn, thật sự cũng không muốn thức dậy sớm thế này.
Vương Tử Quân khẽ dừng lại rồi cười ha hả nói với Lệ Thu Lợi.
Lệ Thu Lợi vốn chỉ tiến lên chào hỏi, lúc này nghe thấy Vương Tử Quân trả lời thẳng thắn như vậy thì không khỏi nở nụ cười:
- Bí thư Vương, thật ra kéo anh ra cũng tốt. Các cụ từng nói sức khỏe là tiền vốn của cách mạng, nếu rèn luyện tốt thì sẽ công tác tốt.
Lệ Thu Lợi nói đến đây thì đưa mắt nhìn Tiểu Bảo Nhi, hắn lại cười:
- Tiểu tử, cháu đi học ở trường nào?
- Cháu học ở nhà trẻ Thực Nghiệm.
Tiểu Bảo Nhi dùng giọng tự hào nói, bộ dạng chăm chú của nó không khỏi làm cho người ta nở nụ cười.
Mạc Tiểu Bắc thấy hai người Vương Tử Quân và Lệ Thu Lợi muốn trò chuyện với nhau, thế là cười nói:
- Các anh cứ trò chuyện, em đưa Tiểu Bảo Nhi về nhà trước.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn thật sự có cảm giác không kịp thở, nhờ có Lệ Thu Lợi mà được nghỉ một chút. Lúc này hai bên không những có cơ hội tăng tiến cảm tình, còn có chút thời gian nghỉ mệt.
Lệ Thu Lợi vốn không có ý muốn trò chuyện với Vương Tử Quân, nhưng thấy Mạc Tiểu Bắc bỏ đi xa thì mở miệng nói thêm hai câu với Vương Tử Quân. Hắn là người rất xem trọng công tác rèn luyện sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2074004/chuong-1464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.