Trần Thành Hoa cảm thấy cơ hội lần này rất quan trọng với mình, thế nhưng mình cũng không nên nắm cơ hội của người khác. Nó quan trọng với mình, chẳng lẽ không quan trọng với Vương Tử Quân sao?
Vương Tử Quân sao có thể hời hợt ném cơ hội này cho mình? Tuy trong lòng đang có nhiều âm thanh nói với hắn, thế nhưng cơ hội lần này thật sự có quá nhiều chỗ tốt, nhưng một âm thanh khác lại làm hắn phải rút điện thoại ra.
- Alo, là Tử Quân sao?
Điện thoại vừa nối thông thì Trần Thành Hoa đã dùng giọng không chờ đợi được nói.
Giọng nói khàn khàn của Vương Tử Quân từ đầu dây bên kia truyền đến:
- Tôi là Vương Tử Quân, xin hỏi ngài là ai?
Trần Thành Hoa thấy Vương Tử Quân cố gắng giả vờ, hắn thầm cảm động, đồng thời càng lớn tiếng nói:
- Vương Tử Quân, tôi là Trần Thành Hoa, cậu đừng giả vờ nữa, cơ hội này là của cậu, tôi căn bản không muốn nhận.
Sau khi xin phép được nghỉ vài ngày, Vương Tử Quân cầm điện thoại ngồi trong nhà, chờ tin tức của Trần Thành Hoa. Nếu như Trần Thành Hoa gọi điện thoại đến, như vậy đối phương rõ ràng là người có thể kết tình thâm; Nếu như Trần Thành Hoa không gọi điện thoại, Vương Tử Quân cũng không gọi đi, quan hệ giữa hai người xem như đối phương thiếu nợ hắn một phần nhân tình.
Trần Thành Hoa không làm cho Vương Tử Quân thất vọng, biểu hiện của đối phương làm cho Vương Tử Quân cảm thấy những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073899/chuong-1361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.