Nhưng người ta cũng không đồng ý bữa cơm lần này, Tào tiên sinh kia trầm ngâm một lát rồi nói:
- Bữa cơm này cứ để đó, sau khi làm xong việc thì tôi sẽ mời anh dùng cơm. Đúng rồi anh Lôi, anh là người chuyên nghiệp, anh nói xem nếu như đem Liêu An Như về thành phố Hàn Vũ điều tra, có bao nhiêu khả năng để lập án?
- Hầu như là chắc chắn.
Lôi Tiêu Ngô dùng giọng lo lắng mười phần nói.
Lôi Tiêu Ngô cũng không phải là khoác lác, tuy chứng cớ rất mơ hồ, thế nhưng với quan hệ mật thiết giữa bí thư Lục và kiểm sá trưởng Lý, nếu muốn xử vụ này căn bản cũng không có gì là khó khăn.
- Vậy thì tốt rồi, cảm ơn anh.
Tào tiên sinh căn bản cảm thấy rất vui vì chuyện này, thế là không khỏi nói một câu cảm ơn.
Lôi Tiêu Ngô cúp điện thoại mà bắt đầu cảm thấy hưng phấn. Hắn biết rõ tình hữu nghị với loại nhân vật này sẽ là một con đường tắt để mình có thể leo lên chiếc xe tốc hành để phát triển nhanh chóng.
Biết đâu sau khi quay về thì Lôi Tiêu Ngô hắn sẽ là kiểm sát trưởng?
Tào Chân Nhi cũng cảm thấy rất vui vẻ, mặc dù tình huống của em mình không được tốt, thế nhưng chỉ cần làm cho Liêu An Như bị xử lý, như thế sẽ là đường sống cho em mình.
- Tốt, cậu gọi điện thoại cám ơn bí thư Lục dùm tôi.
Tào Chân Nhi trầm ngâm giây lát, sau đó nàng khẽ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073844/chuong-1306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.