Trương Thiên Tâm thấy đám sinh viên đã rất gấp gáp, thế là trầm giọng nói:
- Đừng lo, chúng ta chậm rãi nghĩ biện pháp.
- Lão Tam, hôm nay chúng ta đi chơi bóng không?
Khi mặt trời xuống núi, Trương Trì vừa tan tầm về nhà đã nhận được điện thoại của bạn.
Trương Trì năm nay hai mươi tuổi, tuy dáng người có hơi béo nhưng lại là một người giỏi chơi bóng rổ, đây là yêu thích của hắn, chỉ cần gọi là đến ngay. Nhưng lúc này hắn do dự một lúc, sau đó mở miệng từ chối:
- Xin lỗi, hôm nay tôi không đi được.
- Trong nhà có chuyện gì sao?
Người kia vừa nghe thấy như vậy thì dùng giọng không cam lòng hỏi.
- Cũng không phải, anh không nghe nói gì sao? Hình như bí thư Vương sẽ đăng nhập vào trang web của chính quyền thành phố La Nam để trò chuyện trực tuyến về đề tài phát triển thành phố La Nam, tôi muốn hỏi xem chiếc đồng hồ kia lấy từ đâu ra?
- Anh nói cái gì? Tên họ Vương...Vương Tử Quân kia sẽ lên trang web của thành phố La Nam để trò chuyện trực tuyến sao?
Người bạn ở bên kia chợt cảm thấy kinh ngạc, thế là giọng nói kinh dị chợt truyền đến.
- Đúng vậy, các trang web lớn đều nói đến điều này, anh còn không biết gì sao? Hôm nay anh đi đâu vậy?
Trương Trì biết người bạn của mình phần lớn bỏ thời gian bên máy tính, bây giờ nghe thấy đối phương không biết, thế là không nhịn được phải hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073814/chuong-1276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.