- Để tôi xem cậu biểu hiện thế nào.
Chủ nhiệm Triệu nói đến đây thì khẽ hạ giọng:
- Vốn lãnh đạo chuẩn bị đến thành phố Đông Bộ trước rồi mới đến Tam Hồ, tôi hiểu thành tích của các cậu tốt hơn Tam Hồ rất nhiều, đặt phía sau sẽ càng nổi bật hơn, càng có lực thuyết phục hơn, càng tốt cho cậu.
- Cám ơn chú Triệu, ngài thật sự quá quan tâm đến cháu, cháu thật sự khắc ghi trong lòng.
Nguyễn Chấn Nhạc hiểu ý của chú Triệu, thế nên nhanh chóng nói ra những lời có cánh.
Quả nhiên sau khi nghe được những lời cảm kích của Nguyễn Chấn Nhạc thì chủ nhiệm Triệu càng cười thêm hòa ái, sau đó nói:
- Chấn Nhạc, cậu đừng nói những lời như vậy, cậu là người tôi chú tâm từ nhỏ, nói thật lòng thì không thể nào không quan tâm cho được.
Nguyễn Chấn Nhạc cũng đang cười nhưng nghĩ lại lời nói của chủ nhiệm Triệu thì cũng không khỏi sinh ra cảm giác xúc động.
- Được rồi, lãnh đạo bên này còn bận rộn, tôi không thể nói nhiều với cậu được.
Chủ nhiệm Triệu nhìn thoáng qua tình hình lãnh đạo thượng cấp đang nói thêm vài lời với công nhân nhà máy, sau đó cúp điện thoại.
Lúc này bên cạnh lãnh đạo thượng cấp là bảy tám công nhân viên, bọn họ đang cười tủm tỉm trả lời vấn đề.
- Mỗi tháng tôi có được một ngàn đồng, con dâu của tôi cũng được tám trăm, hai bố con làm nửa năm cũng đủ làm một căn nhà ngói.
Một người công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073740/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.