Lâm Trường Công thật sự rất oán hận với những câu nói như vậy, đúng là đứng yên nói chuyện không sợ đau lưng, có được cái mũ kia cũng không dễ dàng, bây giờ có ai mà không muốn đeo vào đầu? Dù Lâm Trường Công cảm thấy cực kỳ không thoải mái, thế nhưng căn bản chưa từng dám mở miệng nói ra.
- Thưa các đồng chí, chúng ta đã cạnh tranh một năm nay, chúng ta thật sự đánh mất đi nhiều niềm tin. Nhưng thành phố La Nam phát triển mạnh mẽ hơn chúng ta, đây là sự thật cần phải thừa nhận.
Lâm Trường Công nói đến đây thì vỗ bàn nói tiếp:
- Tôi cũng thừa nhận Vương Tử Quân là người có bản lĩnh hơn tôi.
Đám thường ủy thị ủy vốn khá vô tình, bây giờ thấy Lâm Trường Công vỗ bàn, tinh thần chợt sống động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Trường Công.
- Nhưng chúng ta cũng không nên mãi so sánh như vậy, chúng ta cần phải nhìn rõ những gì thuộc về mình. Năm nay thành phố chúng ta phát triển không tệ, con số thống kê cũng là mười chín phần trăm, thậm chí còn phát triển gấp đôi năm ngoái. Nếu như Tam Hồ chúng ta cứ tiếp tục bảo trì trạng thái thế này, chỉ sợ không lâu sau đó chúng ta sẽ phát triển đến trạng thái khả quan.
Lâm Trường Công nói ra con số thống kê trên bản tài liệu cầm trong tay, giọng điệu càng thêm sục sôi:
- Chúng ta thừa nhận mình thua kém thành phố La Nam, nhưng có một điều mà mọi người nên nhớ lấy: Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073738/chuong-1200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.