Vị trí của chủ nhiệm Triệu rất quan trọng, trên cơ bản sẽ không bao giờ nói bừa. Lúc này hắn khẳng định lãnh đạo sẽ đến thành phố Đông Bộ, như vậy sẽ là chắc chắn mười phần.
Sau khi tiến hành cảm tạ chủ nhiệm Triệu, Nguyễn Chấn Nhạc buông điện thoại, hắn quay sang nói với Tào Chân Nhi đang cởi áo:
- Hai ngày sau lãnh đạo sẽ đến.
- À, lần này nhất định sẽ không xảy ra vấn đề.
Tào Chân Nhi nói đến đây thì tiếp tục:
- Tào Viễn có lẽ có thể trợ giúp anh đối phó với Vương Tử Quân.
- Hắn sao? Có thể giúp đỡ được gì cho tôi? Hừ.
Sau khi nghe Tào Chân Nhi nhắc đến cậu em vợ của mình, Nguyễn Chấn Nhạc thật sự có chút khinh thường:
- Chỉ cần hắn không gây rối là tôi đã cảm tạ trời đất rồi.
- Anh nói vậy là ý gì? Em của em tìm được nhiều vấn đề của Vương Tử Quân, không phải vì anh sao? Đúng là chó cắn Lữ Động Tân, không biết được việc tốt của người ta làm cho mình.
Tào Chân Nhi thật sự rất bảo vệ cậu em của mình, thế nên giọng điệu với Nguyễn Chấn Nhạc có chút khiêu khích.
Nguyễn Chấn Nhạc nhìn bộ dạng cao ngạo của Tào Chân Nhi, thế là vẻ mặt chợt trở nên khó coi.
Bộ dạng nổi giận với gương mặt khó chịu của Nguyễn Chấn Nhạc nếu rơi vào trong mắt đám cán bộ ở thành phố Đông Bộ, chỉ sợ sẽ làm cho người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu và sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073736/chuong-1198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.