Nguyễn Chấn Nhạc đưa mắt nhìn Trình Hiểu Bình rồi lên tiếng:
- Bây giờ bên phía mặt trận tổ quốc thành phố Đông Bộ còn thiếu một vị trí phó thư ký trưởng, cục trưởng Lô của cục tài nguyên môi trường có năng lực tốt, như vậy để anh ấy tiến lên đảm nhiệm vị trí còn thiếu ở khối mặt trận tổ quốc là tốt nhất.
Nguyễn Chấn Nhạc nói làm cho Trình Hiểu Bình cảm thấy rất vui vẻ, nàng không nghờ mình chỉ chạy đến khóc vài giọt nước mắt và nói vài câu tố cáo lại có thể tìm được tác dụng lớn như vậy. Nàng chợt cảm thấy rất hưng phấn, thế là tâm tư muốn kéo Chúc Vu Bình xuống lại càng lớn hơn vài phần.
- Bí thư Vương!
Khương Long Cương nhìn Vương Tử Quân đang cúi đầu xem xét văn kiện, hắn do dự một lát, sau đó lên tiếng.
Vương Tử Quân ngẩng đầu nhìn Khương Long Cương, sau đó lên tiếng hỏi:
- Có chuyện gì sao?
- Bí thư Vương, phía dưới có không ít người nói về sự kiện ngài xử lý Lê Gia Luận, nói rằng như vậy có chút độc ác.
Khương Long Cương nói đến đây thì dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Đồng thời, các xí nghiệp trong thành phố chúng ta, chẳng những bọn họ không chịu tuân thủ, còn có không ít doanh nghiệp noi gương không chịu liên hệ với người thành phố Tam Hồ.
Vương Tử Quân nhìn Khương Long Cương với vẻ mặt không yên trước mặt mình, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười vui vẻ. Khương Long Cương dám mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073728/chuong-1190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.