- Chân Nhi, anh không nói em không được gọi điện thoại cho anh, vấn đề là bây giờ anh đang rất bận.
Thế là giọng điệu của Tào Chân Nhi ở bên kia chợt khôi phục lại như thường:
- Chấn Nhạc, em biết là anh rất bận, em muốn nhắc nhở anh, đến sinh nhật của bác Hai thì anh phải quay về.
- Cái này anh biết rõ, em cứ yên tâm, anh nhất định sẽ đi theo em.
Nguyễn Chấn Nhạc nói đến đây thì lại càng tỏ ra mất kiên nhẫn.
- Em biết rõ anh có ý kiến với bác Hai của em, thế nhưng anh nhất định phải nể mặt.
Tào Chân Nhi nói đến đây thì âm thanh bắt đầu có chút rét lạnh.
Nguyễn Chấn Nhạc tất nhiên biết rõ lúc này mình không thích hợp đắc tội với bác Hai của Tào Chân Nhi, thế nên dùng giọng hòa hoãn nói:
- Anh biết rõ, điều này anh hiểu, đến lúc đó anh đến tham gia buổi mừng thọ là được. Đúng rồi, em nên nhắc nhở cậu em họ của mình, nói hắn ta ít ra ngoài gây chuyện một chút, cái gì mà Tam Đại Danh Thiếu, anh thấy hắn căn bản là ăn no rực mỡ.
- Em biết rồi, em nhất định sẽ nói với bác Hai về vấn đề này.
Tào Chân Nhi cũng giống như biết được em họ của mình là loại người gì, thế là giọng điệu có chút mềm nhũn.
- À, tốt nhất nên tranh thủ tìm cho hắn một cô gái môn đăng hộ đối rồi kết hôn là vừa, đừng để hắn ta suốt ngày chạy đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073709/chuong-1171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.