Khi La Nhân Uy thầm cho ra quyết định như vậy thì thấy có hai người tiếp điện thoại chạy ra ngoài, phát hiện này làm cho lão cảm thấy rất tức. Nhưng lúc này lão cũng không thể chạy xuống đài, không thể kéo bọn họ lại dạy bảo cho một trận được.
Vì phát hiện như vậy mà ánh mắt của La Nhân Uy có chút không tốt, lão nhìn chằm chằm về phía khu vực dành cho khách quý, khi ánh mắt rơi lên người hai người phụ nữ mặc váy dài, trên mặt chợt lộ ra nụ cười.
Đặc biệt là người phụ nữ tối qua đã khiêu vũ với La Nhân Uy, hôm nay nàng mặc một bộ váy dài màu tím, đứng trong đám lãnh đạo doanh nghiệp nhìn qua rất chói mắt. Anh nói xem, một vưu vật làm cho người ta kinh tâm động phách như thế, nếu như đặt nàng vào trong đám người đang mặc cổ trang phụ vụ tế tự, không phải sẽ là thiên nữ hầu hạ Thần Hoàng sao?
La Nhân Uy nghĩ đến thiên nữ mà khóe miệng có chút run rẩy, vừa rồi chính hắn đã tự nghĩ mình là Thần Hoàng, cảm giác xứng đôi thật sự rất tuyệt.
Tuy cách xa vài chục mét không thấy rõ dung nhan của người phụ nữ kia, nhưng hai người phụ nữ đáng bàn bạc gì đó với nhau, nụ cười trên môi, có lẽ đang có cảm giác tốt đẹp về lễ hội văn hóa Thần Hoàng này. Lát nữa đến giai đoạn kêu gọi đầu tư thì La Nhân Uy muốn đến thuyết phục hai người kia đầu tư ở thành phố Sơn Viên, có thể tăng thêm chút ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073695/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.