Hào Tử Động hiểu tâm tư của Mã Hồ Bình, đó chính là thừa dịp Lâm Trường Công sắp lui ra khỏi thành phố Tam Hồ để chính mình có thể được nâng cao một bậc. Tất nhiên Hào Tử Động cũng có tâm tư tương tự như vậy, Lâm Trường Công là bí thư thị ủy sắp lui ra, quyền lực đề cử trong tay chỉ có hạn, nếu như có nhiều người chen nhau, như vậy tỉ lệ giành phần thắng sẽ chia đều cho từng người.
Nếu một chiếc bánh quyền lợi được đưa ra mà Hào Tử Động ăn được phần nhiều, tất nhiên Mã Hồ Bình sẽ phải ăn phần ít hơn. Vì vậy không biết từ khi nào, quan hệ giữa Hào Tử Động và Mã Hồ Bình chợt trở nên vi diệu.
- Hồ Bình, có thể thấy cậu bỏ nhiều công sức ở bài viết này, làm rất tốt.
Lâm Trường Công nở nụ cười rồi nói một câu. Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, Lâm Trường Công nhìn qua dãy số gọi đến, sau đó đặt bài viết của Mã Hồ Bình xuống.
- Chào giám đốc Triệu, tôi là Lâm Trường Công.
Lâm Trường Công cầm lấy điện thoại, gương mặt tràn đầy nụ cười. Hào Tử Động và Mã Hồ Bình vốn muốn tiến lên tranh giành quyền lợi của mình, lúc này không khỏi trở nên yên tĩnh, không dám lên tiếng.
Giám đốc Triệu được Lâm Trường Công khách khí như vậy, rõ ràng chỉ có vị phó giám đốc Triệu của công ty Thần Huy. Tuy đó chỉ là một vị phó giám đốc, thế nhưng lại là người phụ trách công tác ở thành phố Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073675/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.