- Có lẽ bây giờ Cô Yên Sơn chưa có khách sạn, nhưng hai năm sau thì sẽ có. Tôi nghe nói Cô Yên Sơn là núi hoang ở thành phố La Nam, được bí thư Vương đẩy mạnh tuyên truyền. Hì hì, nghe nói có công ty bỏ ra hai trăm triệu để đầu tư, nếu như bí thư Vương vẫn là lãnh đạo thành phố Đông Bộ thì thật sự quát tốt rồi.
Tiểu Ngô nói lời cảm khái thật sự lại lọt tai anh Hà, anh Hà hít một hơi thuốc rồi cũng cảm khái:
- Nói ra cũng phải cảm tạ bí thư Vương, nếu không phải bí thư Vương khôi phục lại nhà máy Tâm Hương Y, chỉ sợ với chút tiền lương của tôi, vợ tôi lại không có việc làm ổn định, như vậy cuộc sống sẽ rất căng. Khi đó trong nhà muốn mua cá thịt cho con trai cũng phải khổ sở suy tính đấy.
- Được rồi, đừng kể khổ nữa anh, ai mà chẳng biết nhà vợ anh đều công tác trong nhà máy Tâm Hương Y. Đúng rồi, anh nói với chị nhà một câu, nói rằng tìm một cô gái trong nhà máy giới thiệu cho tôi, tuy tôi không phải là sinh viên đại học nhưng cũng là cao đẳng, không tính là quá đẹp trai nhưng cũng không phải xấu.
Tiểu Ngô vỗ vai anh Hà rồi dùng giọng nịnh nọt nói.
Anh Hà nhìn bộ dạng Tiểu Ngô, hắn cười ha hả nói:
- Được rồi Tiểu Ngô, đừng ăn trong nồi ngồi trong niêu nữa, bây giờ cậu đã tốt rồi, cũng nên lập gia đình. Hơn nữa cưới nữ công nhân nhà máy Tâm Hương Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073385/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.