Khi xe dừng lại thì cửa xe châm rãi mở ra, Hào Nhất Phong ở trong xe vung tay lên với Nguyễn Chấn Nhạc:
- Chấn Nhạc lên đây.
Nguyễn Chấn Nhạc vung tay với Chúc Vu Bình, sau đó leo lên chiếc xe Mercedes Benz. Nhưng ánh mắt của hắn cũng không rơi lên người Hào Nhất Phong, lại rơi lên người đàn ông trung niên ngồi ở chính giữa chiếc xe.
- Chào thủ trưởng.
Dù trước kia Nguyễn Chấn Nhạc đã gặp người này không biết bao nhiêu lần, thế nhưng vào lúc này và hoàn cảnh này, Nguyễn Chấn Nhạc vẫn dùng giọng chính thức nói.
Người đàn ông trung niên cười cười nói:
- Chấn Nhạc, nghe nói cậu công tác vài tháng qua ở thành phố Đông Bộ là rất tốt, anh ấy và chủ tịch Thạch thật sự không tiếc lời khích lệ cậu.
Thạch Kiên Quân ở bên cạnh cười nói:
- Đồng chí Triêu Hoa, không phải chúng tôi khích lệ Chấn Nhạc, thật sự là cậu ấy công tác quá tốt, không khích lệ không được. Ngài biết tỉnh chúng tôi có tình huống thế nào rồi đấy, đó là có sao nói vậy, có thành tích gì sẽ là thành tích nấy, tuyệt đối không chút giả tạo.
An Triệu Hoa bình tĩnh cười nói:
- Tôi biết rõ tâm tư bồi dưỡng cán bộ trẻ của hai anh, nhưng tôi thấy cán bộ trẻ vừa bồi dưỡng vừa gõ đầu, như vậy tránh cho bọn họ vểnh đuôi lên làm loạn.
Tuy An Triệu Hoa nói đến phươn diện gõ đầu, thế nhưng ý nghĩa ẩn giấu ở bên trong lại là cực kỳ coi trọng Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073379/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.