- Thật không, tôi cũng không tin như vậy. Cục trưởng Khương, đường sắt là của quốc gia, không phải là của anh.
Vương Tử Quân nói đến đây thì đứng lên xoay người đi ra ngoài phòng.
Khương Mộ Đông thấy Vương Tử Quân đi ra, hắn chợt xoay người chặn lại:
- Hì hì, tôi thấy anh thật sự có phái đoàn của bí thư thành phố, nhưng tôi muốn tặng anh một câu miễn phí, dù là của quốc gia nhưng là của cả quốc gia, cũng không phải là của thành phố La Nam các anh.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Khương Mộ Đông, hắn thật sự cảm thấy có chút không thoải mái. hắn nhìn thoáng qua Khương Mộ Đông đang muốn áp chế mình, trên mặt cũng xuất hiện nụ cười:
- Cục trưởng Khương, hình như mặt anh còn đau, nếu đau thì mua thêm chút thuốc Ngọc Long Thủy, nó có tác dụng làm tan máu bầm rất nhanh.
- Anh...
Trong mắt Khương Mộ Đông chợt bừng bừng lửa giận, hắn lập tức nghĩ đến một cái tát tối hôm qua, thật sự cảm thấy rất khuất nhục.
- Đây chỉ là chút kinh nghiệm mà thôi, anh cũng không cần cảm ơn.
Vương Tử Quân nói rồi đẩy cửa nhanh chóng bước ra ngoài.
Vương Tử Quân đi ra khỏi cổng bộ giao thông vận tải mà không khỏi thở dài một hơi, hắn biết rõ Khương Mộ Đông sẽ là một chướng ngại cực kỳ trầm trọng, sẽ liên tục làm khó chính mình. Nếu so sánh với Khương Mộ Đông, Vương Tử Quân biết rõ hiện tại hạng mục đường sắt Mân Cô căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073219/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.