Những thường ủy thị ủy kia không phải là phần tử bình thường trong thế giới chúng sinh, bọn họ là những chiếc bánh xe tạo nên chiếc chiến xa của Đông Bộ, bọn họ cần một người quốc vương hoặc tướng quân chỉ đạo mình tiến lên phía trước. Khoảnh khắc này Nguyễn Chấn Nhạc tự hỏi lòng, giống như đến bây giờ một người thủ lĩnh như hắn căn bản còn chưa có đủ danh dự và tư cách để chinh phục những người kia.
Đừng tưởng đám người kia bình thường nói gì nghe nấy mà lầm, chẳng qua bọn họ quỳ gối khuất phục vì chức vụ bí thư thị ủy của Nguyễn Chấn Nhạc, chứ không phải là vì bản thân hắn. Nguyễn Chấn Nhạc nghĩ như vậy mà càng tức giận hơn, không chỉ vì đám người không nghe lời kia dám thị uy với mình, quan trọng hơn là lực ảnh hưởng của Vương Tử Quân ở thành phố Đông Bộ này lại quá sâu như vậy.
- Anh không nên nói như vậy, chủ tịch Vương là chủ tịch tiền nhiệm của thành phố Đông Bộ, các vị chủ tịch Chúc đã đi ra nghênh đón thì cũng hợp tình hợp lý, chúng ta cũng nên đi qua một chút.
Nguyễn Chấn Nhạc nói rồi nhanh chóng cất bước rời khỏi phòng mình.
"Cái gì?"
Người đàn ông trung niên chợt sững sờ, trên mặt dần hiện ra vẻ hoài nghi. Dựa theo sắp xếp thì bí thư Nguyễn sẽ chờ gặp Vương Tử Quân ở trong phòng, bây giờ bí thư lại hạ thấp tư thái đi ra nghênh đón, lãnh đạo đang muốn diễn trò gì vậy?
Làm quan luôn là như thế, gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073202/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.