Đổng Quốc Khánh cảm thấy trong quan trường loại người như Vương Tử Quân rõ ràng là diễn viên hành động, điều này đã quá rõ ràng. Vương Tử Quân vừa lên đài đã mở miệng nói mình đến thành phố Đông Bộ để kéo thuyền, lời nói này cũng không phải là hót như khướu. Đổng Quốc Khánh nhanh chóng phát hiện đối phương thật sự có tài ở phương diện phát triển kinh tế, làm sống động kinh tế.
Đúng vậy, Vương Tử Quân đẩy mạnh phát triển khu quy hoạch kỹ thuật cao, kéo đầu tư rầm rộ, khó có được chính là tất cả hạng mục đều cho ra hiệu quả tốt, trực tiếp tạo đà cho guồng máy kinh tế của cả thành phố. Vì thế mà Đổng Quốc Khánh không thể không lau mắt nhìn đối với chiến lược kêu gọi đầu tư bên ngoài của Vương Tử Quân.
Lăn lộn phát triển trong quan trường một thời gian dài, ai mà không có chút năng lực ẩn giấu, đồng thời bất kỳ kẻ nào cũng từng phải làm trợ thủ cho người khác. Đổng Quốc Khánh tự nghĩ chính mình cực kỳ hiểu rõ tình huống đáng xấu hổ của một người trợ thủ, thật ra làm lãnh đạo đứng hàng thứ hai cũng rất khó khăn, vừa phải biểu hiện tài hoa của mình, vừa phải thuần phục dưới sự lãnh đạo của cấp trên, thậm chí rất có thể sẽ bị chèn ép, căn bản không tìm được đúng vị trí của mình.
Thật lòng thì Đổng Quốc Khánh cũng muốn nới tay một chút với Vương Tử Quân. Hắn là lãnh đạo một thành phố vài triệu dân, hắn là một ngọn núi nhìn xa trăm dặm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073155/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.