Cửa sổ phòng làm việc của Hào Nhất Phong luôn luôn mở ra, mùa đông ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa kính chiếu lên bàn làm việc làm cho người ta sinh ra cảm giác ấm áp.
Hào Nhất Phong đã là bí thư tỉnh ủy Sơn Nam, lão vẫn bảo trì sở thích của mình, mà thư ký lại càng hiểu ý của lãnh đạo, sắp xếp ghế làm việc của lãnh đạo ở vị trí có nhiều ánh sáng mặt trời nhất.
Nửa giờ đầu tiên vào buổi sáng làm việc, ngoài những công tác đặc biệt, Hào Nhất Phong thường không cho bất kỳ ai quấy rầy. Quy của này của lão đã được các đại nhân vật trong chính đàn tỉnh Sơn Nam biết rõ như lòng bàn tay, vì thế bọn họ đều chờ qua khoảng thời gian này mới đến báo cáo công tác với lãnh đạo.
Hào Nhất Phong xem bản tin bắt mắt trên tờ báo đầu tiên trong chồng báo trước mặt, vẻ mặt lão vẫn rất bình tĩnh. Trước kia những loại báo chí Phương Nam mang tính chất giải trí thế này sẽ không được đặt lên mặt bàn của lãnh đạo, bây giờ lại xuất hiện, tất nhiên có người đang cố gắng thúc đẩy.
Hào Nhất Phong nhìn dòng chữ màu đen trên tờ báo không khác như những gì mình được báo cáo, thế là hắn khẽ nở nụ cười, lão cũng không xem xét văn kiện mà dựa lưng lên ghế rơi vào trầm tư.
- Tút tút tút.
Điện thoại trên bàn làm việc vang lên, Hào Nhất Phong nhìn thoáng qua dãy số, lão trầm ngâm giây lát rồi tiếp điện thoại.
- Chính Hồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073090/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.