- Chuyện này tôi cũng từng được nghe nói, một tên lính trong quân của tôi có đứa em vì làm việc trong công trường mà bị thương, đối phương không những chẳng bồi thường tiền thuốc men, còn từ chối nhận người kia tiếp tục công tác ở công trường, thế là bọn họ nổi giận cùng nhau kéo đến đánh cho ông chủ kia một trận nên thân.
Lưu Triêu Phong dùng giọng cực kỳ oán giận nói:
- Sau khi đánh xong thì chính quyền địa phương đến tìm người, bị tôi đuổi thẳng cổ.
Đỗ lão gia tử thở dài một hơi nói:
- Tiểu Long lúc đầu cũng không được người ta bồi thường, mãi sau đó Tử Quân đến thì bọn họ mới chịu bỏ tiền.
- Tử Quân, cậu làm chủ tịch thành phố xem như cũng làm được chuyện tốt, thế nào, người ta bồi thường bao nhiêu? Sau đó mọi chuyện đều xong sao?
Hạ lão gia tử có tính tình khá nóng nảy, lão nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi dùng giọng mất hứng nói.
- Điều này cũng không trách được Tử Quân, người ta có tiền có thế, cậu ấy có thể tìm về được tiền thuốc men là tốt rồi. Hơn nữa tôi nghe người trong thôn vào thành phố làm công nói, gần đây thành phố yêu cầu chủ sử dụng lao động phải ký hợp đồng lao động với bọn họ, phải phát lương đúng thời điểm, thật sự làm cho công nhân đỡ khổ sở phải đòi tiền lương của mình.
Dỗ lão gia tử thấy Hạ lão gia tử lại làm khó cho Vương Tử Quân, thế là tranh thủ thời gian nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073024/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.