Trên bàn rượu bình thường có ba giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là nói những lời đường mật; thứ hai là hùng hồn; thứ ba thì nói loạn cả lên. Sau vài vòng rượu thì bầu không khí tiến vào giai đoạn thứ hai.
Lúc này trưởng phòng Lý tuy vẫn tươi cười nhưng nhìn từ góc độ của Chúc Vu Bình thì rõ ràng là đang mất hứng. Bí thư Chúc thấy trong mắt trưởng phòng Lý thi thoảng hiện lên chút ghen ghét, thế là thầm hiểu: Trưởng phòng Lý này ngày thường dùng cơm thường được người ta coi là nhân vật chính, bây giờ tuy ngồi cùng ghế chủ vị với Vương Tử Quân thế nhưng lại căn bản không còn tình huống sao vây quanh trăng, vậy nên trong lòng sinh ra cảm giác không thoải mái.
Phó phòng tài chính tỉnh thật sự là thần tài mà nhiều nơi phải cung phụng, thế nhưng anh cũng nên xem tình thế, cũng không suy nghĩ xem anh là ai, chủ tịch Vương là ai?
Khi Chúc Vu Bình đang thầm định giá thì bên kia đã uống xong ly rượu. Triệu Hác Giai sau khi uống rượu giao bôi với Vương Tử Quân thì chẳng những không chút xấu hổ, thậm chí còn nâng ly lên nói với trưởng phòng Lý:
- Trưởng phòng Lý, ban thủ lĩnh, em gái mời anh một ly, hy vọng sau này anh có thể bật đèn xanh cho các hạng mục của huyện, chuyển tiền xuống nhanh nhanh một chút, xem như cứu vớt một huyện nghèo rớt mồng tơi.
Trưởng phòng Lý cười khẽ, hắn nâng ly lên nói:
- Bí thư Triệu, em Hác Giai, đừng gọi tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2073020/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.